Hoya, ngày 27/10/2010, hôm nay là 15 ngày kể từ ngày con có triệu chứng : ho và chảy nước mũi ^__^, là 10 ngày kể từ hôm nhập viện Nhi do viêm tiểu phế quản co thắt và là ngày thứ 3 kể từ hôm "trốn" viện về nhà với bố mẹ.
Con thân yêu của Mẹ, hôm nay mẹ sẽ viết bài này như một bức thư nhỏ gửi con ( hy vọng khi con lớn con đọc lại những lúc....bị mẹ mắng, để con biết rằng mẹ yêu con đến nhường nào). Thời gian con ốm, chính là thời gian bố bận bịu với những project mới và mẹ thì "quay cuồng" với kế hoạch ISO của nhà máy. Nhưng cứ nghĩ đến con là bố mẹ không thể, và không muốn làm gì, chỉ có một ước muốn duy nhất là được ở bên con và ước: "giá bố mẹ có thể ốm thay con". Mới 15/10 con húng hắng ho, bác sỹ đã đến và kê thuốc rồi, thế mà đến chiều 18/10 con sốt, và cả đêm hôm đó nhiệt độ của con cứ dao động trong khoảng 39 ~ 40 độ C, thời gian lúc đó thật khủng khiếp. Nhìn con cứ thiêm thiếp, môi đỏ mọng, trán nóng hầm hập...mẹ sợ lắm. Mẹ rất sợ. Mẹ chỉ ước giá như mẹ có thể ốm thay con....Bố mẹ không dám ngủ, chỉ sợ nếu con sốt cao quá...... 19/10 vào Viện Nhi, lại như 2 lần trước: Bác sỹ chỉ định tiêm kháng sinh loại mạnh. Xót ruột quá, lại kim tiêm, lại chọc vào ven, lại bó lại trong tay cho đỡ phải chọc nhiều lần. Vậy là trong vòng có 4 tháng mà con đã phải nhập viện 3 lần đều vì viêm phổi, mẹ tính rồi trung bình con gái mẹ cứ 1 tháng phải tiêm 1.5mui tiêm. Khủng khiếp thật. Những tưởng vậy là ổn, nhưng chiều con lại dị ứng thế là cả nhà ta cùng nhau vào...nhập Viện. Mẹ xin lỗi con, thật lòng xin lỗi con. Những ngày này đối với mẹ thật kinh khủng: nặng nề với tâm trạng không hiểu con làm sao mà cứ phải "thuốc, thuốc và tiêm" mãi như vậy, mệt mỏi vì con quấy khóc, bức bối vì việc thì quá nhiều mà không thể đi làm.... mẹ hay quát và đã tét mông con. Mỗi lẫn như vậy mẹ thấy mình như một mụ đàn bà điên và tâm thần có vấn đề vậy. Mẹ xin lỗi........ Con gái thân yêu!!! Hành trình "bệnh viện" của nhà mình chắc cả trang cũng chẳng kể hết được. Nhưng mẹ muốn con biết rằng: bố mẹ có thể hy sinh tất cả vì con, chỉ cần con khỏe mạnh và hạnh phúc. Vui buồn của con là vui buồn của bố mẹ. Nhanh khỏe con nhé!!! Bố mẹ yêu con nhiều.
Thương Nim quá! Nhanh khỏi ốm con nhé!
Trả lờiXóaBố mẹ nào cũng vậy, chỉ cần con ho hắng 1 tiếng thôi đã thấy xót hết cả ruột rồi! Lúc nào cũng ước: giá mà được ốm thay con!
Cả nhà cùng cố lên nhé! Con khỏi ốm sẽ ngoan và đáng yêu thôi!